HÌNH PHẠT Cuối giờ học tôi phải ở lại. Khi các học sinh khác đã ra khỏi lớp thì thầy giáo bước xuống và đứng ngay trước mặt tôi. -“Tại sao?” Thầy giáo nói. - Tôi không hiểu thầy nói gì. -“Tôi biết cha em vừa mới bị bắn chết, tôi biết nỗi đau đó, nhưng có những thứ em không được nói thẳng ra trong câu chuyện của mình.” Thầy nói trong khi thầy không dám nhìn vào tôi. Thầy dựa vào bàn và nhìn về phía có những dãy núi mờ sương xa xôi ngoài cửa lớp. -“Cả lớp muốn nghe về cái chết của cha em, và chúng ta đã cho cả lớp được biết. Nhưng ngay từ đầu tôi đã nói em không được phép nhắc đến cái danh từ Trung Quốc. Em thấy đấy, lẽ ra em nên nói rằng: “Đó là con tàu lạ xả súng vào...
Posts les plus consultés de ce blog
Đại hạ giá!
Đại hạ giá! N. V. D (kể chuyện ở Việt Nam) Thời buổi này còn cái gì không hạ giá nhỉ? Sách vở, quần áo, đồ điện tử v…v… hạ giá! Tôi cầm mảnh bằng đại học cạ cục mãi chưa tìm ra việc làm, cũng nhào ra vỉa hè bán sách đại hạ giá. Từ Victor Hugo, Leon Tolstoy, Tagore, Dostoievski… đến Khái Hưng, Ngô Tất Tố, Vũ Trọng Phụng… cả thảy đều bị “hạ” nằm la liệt. Lắm lúc ngồi chồm hổm nhìn xuống các tên tuổi từng “vang bóng một thời”, tôi thầm hỏi: - Nên cười hay nên khóc, thưa chư liệt vị? Cách đây ít lâu, một ông lão hình dáng tiều tụy mang đến bán hai pho sách dày. Một cuốn là “Hán Việt Từ Ðiển” của Ðào Duy Anh do Khai Trí tái bản. Cuốn kia là “Petit Larousse Illustré” in tại Paris năm 1973. Sách còn tinh tươm lắm, hẳn chủ nhân đã xài rất kỹ. Thấy giá rẻ, tôi mua. Loại ấn bản này đây, gặp loại khách biên biết, bán cũng được lời. Ngoài bìa và một số trang ruột của mỗi cuốn, đều có ấn dấu son hình ellipse: “Bibliothèque – Ðô Bi – Professeur”. À, té ra ông lão vốn từng là giáo chức. ...
Commentaires
Enregistrer un commentaire